Saturday, February 05, 2005

Dưới bóng cây phong mùa đông

Tinyhuong

Mùa đông
Những cây phong không còn lá
Trong công viên trường em ngồi đó
Bỗng nhiên không còn ngạc nhiên
Mặt đất bình yên
Châu Phi không còn xa lạ
Nước Mỹ ở gần ta quá
Nơi đâu cũng sẽ là nhà
Bao la, bao la...
Những cành cây phong khẳng khiu kia
Trên đầu em vẫn như xanh lá
Tri thức như biển cả
Em không cần bơi tới bờ
Ra đi ra đi...
Ở đây ở đó...
Tan vào trong gió
Sự ngạc nhiên em...
Anh có đến như hẹn hay không?
Xin chào thân thiết!
Tự do, tự do ơi - em biết
Ta đang qua, đang qua

Ta đang qua, đang qua
Ơi cây phong khẳng khiu không còn cành xanh lá đỏ
Mùa thu, mùa xuân, mùa hạ đều ở trên cao đó
Xa và gần, có và không
Điều gì là điều có ý nghĩa hơn?
Điều gì là điều sẽ ở lại?
Khi nào tuyết trên cây tan chảy
Lá sẽ đâm lên
Em ngồi dưới bóng cây phong khẳng khiu
Chiều đi qua, người đi qua mải miết
Chỉ nhìn thôi, chỉ nghe thôi
Cuộc sống ôi thân thiết
Không ngẩng đầu lên, em biết
Trên cao kia là những lá đỏ cành xanh
Chiều trong công viên vắng tanh
Châu Phi đến ngồi thì thầm kể chuyện

0 Comments:

Post a Comment

<< Home