Sunday, February 13, 2005

Một thân cây, một tàng lá, một bông hoa- Hoàng Phủ Ngọc Tường

1.
Em, chắc em sẽ không quên
Gốc sấu già đỗ bóng dài trên mặt cỏ
Anh đứng chờ em ở đó
Đêm ấy mưa bay trên hồ Gươm
Khuôn mặt em nghiêng gần
Anh nhìn rất lâu trong đôi mắt
Để anh hiểu một điều gì có thật
Có phải mùa thu đeo cho em hoa tai
Mà giọt mưa ngâu lấp lánh hoài trên những sợi tóc mai

Em, lứa tuổi chúng mình
Trong từng ngày đất nước gian lao
Trên vầng trán bạn bè
Ta rất dễ nhận ra nhau
Em thân thiết từ lần đầu gặp gỡ
Như đất nước anh không hề xa lạ
Như Hà Nội anh chưa về bao giờ
Từ những năm ở một cánh rừng xa
Trong tim anh
Đã in bóng Tháp Rùa rất cổ

2.
Chắc em sẽ không quên
Dù chúng mình chỉ về những ngày rất vội
Hà Nội- phố dài- mái ngói
Và màu lá xanh như ngọc trên đầu

Chắc em nhớ hoài
Cây liễu xưa vẫn đứng bên hồ
Như một bóng người Hy Lạp cổ
Trên thân hình vạm vỡ
Nỗi trầm tư mơ mộng nghìn năm
Mùa hè là con chim ăn trái xanh
Làm rụng sấu xuống mặt đường im lặng
Cây cơm nguội ửng vàng nhớ nắng
Những phố bàng đông đúc trẻ con

Anh đã qua những thành phố biếc xanh
Thành phố đường me lá nhỏ rung rinh
Thành phố tóc thề áo trắng
Thành phố đứng bên hồ trầm lặng
Giữa đồi thông mặc áo sương mù
Những nơi đó anh lớn lên
Những năm còn trẻ
Ôi những năm không yên
Có nhiều khi anh lặng nhìn một ngọn lá xanh bên đường
Chợt sững sờ muốn khóc
Như trong anh một cái gì đã mất

Thế đấy, nhưng có bao giờ, bao giờ
Như giữa lòng Hà Nội chiều nay
Anh đưa em đi dưới những hàng cây
Mà bống thấy lòng mình yên tĩnh quá
Nỗi yên như điều kỳ lạ
Ngỡ lòng anh chưa có bao giờ.

Em, có lẽ nào anh quên
Lẽ nào anh không thấy
Đống gạch vỡ phố Khâm Thiên
Chim sẻ làm tổ trên đầu hồi lửa cháy
Và rất gần anh mái tóc em
Chừng cũng chưa nguôi mùi lửa đạn
Còn cả đấy, đâu đã là dĩ vãng
Nhưng có điều gì rất đỗi lớn lao
Trên tất cả dấu bom lửa
Trên cả hạnh phúc chiều nay anh có
Là sự sống bền lâu
Là nỗi yên kỳ diệu ấy
Là Hà Nội một nghìn năm còn rất trẻ
Là ngàn lá xanh như vầng sáng chẳng thay màu


3.
Chùm hoa sữa đầu mùa
Toả một vùng hương ấm
Xôn xao trong lòng anh
Như mùa thu nhạy cảm

Nghe hương bay từ xa
Biết một chùm hoa vắng
Những ngày sắp đi xa
Hiểu lòng em thầm lặng

Cho ước mong mai sau
Đời đơm hoa kết nụ
Xoã làn tóc ban đầu
Hương bay đầy mái phố
Giữ lâu trong tóc em mùi hoa sữa thơm nồng đêm khuya
Góp lòng ta cho những người Hà Nội chưa về

4.
Hoa nở trên lá
Lá xanh trên cây
Cây chạy dài thành con đường
Con đường này nối những con đường khác
Từ chỗ này
Ta đi tới những miền đất nước
Có tình yêu nào dừng lại
Tình yêu mở tới những chân trời
Có con đường nào cho ta yên nghỉ
Đường đưa ta đi giữa cuộc đời

Mai giã từ Hà Nội
Chắc em sẽ không quên
Gốc sấu già, tàng lá xanh
và mùa hoa sữa đầu tiên

Mai giã từ Hà Nội
Ta về miền nắng chói
Nhưng có bóng im nào che đời ta mát hơn
Một không gian xanh biếc giữa tâm hồn

0 Comments:

Post a Comment

<< Home