Saturday, February 05, 2005

Hỡi mẹ kiên trì và ảm đạm


Bài 73 tập Người làm vườn


Hỡi mẹ kiên trì và ảm đạm
Hời người mẹ đất bụi của con
Tài sản vô cùng phải đâu là của mẹ.
Mẹ chật vật để mong cho đầy miệng những đứa con,
nhưng thức ăn còn hiếm.
Món quà vui mẹ dành tặng chúng con
không bao giờ toàn vẹn,
Những đồ chơi mẹ làm ra cho lũ trẻ
Cũng thật mỏng manh.
Mẹ không sao thoả mãn được
những ước mong gay gắt của chúng con,
Nhưng đâu phải vì thế mà con rời xa mẹ!
Nụ cười của mẹ tối đi vì ám bóng đau thương
vẫn ngọt ngào trong mắt của con.
Tình yêu của mẹ dẫu chưa hề trọn vẹn
Với lòng con vẫn rất thiết tha.
Từ lòng mẹ
mẹ đã nuôi chúng con bằng cuộc đời
chứ đâu bằng sự trường cửu !
Chính vì vậy mà đôi mắt mẹ
vẫn luôn luôn thao thức
Mẹ đã lao động đời này qua đời nọ
với sắc màu và tiếng hát
thế nhưng thiên đường của mẹ vẫn chưa xong,
nó mới chỉ là một phác thảo buồn thương !
Bên trên những sáng tạo ra bao điều mỹ lệ của mẹ
là một màn sương nước mắt phủ che.
Con muốn trút những lời ca của con
vào trong quả tim thầm lặng của mẹ
Con muốn thờ phụng mẹ
bằng lao động của con.
Mẹ Đất ơi,
Con đã nhìn thấy khuôn mặt dịu hiền của mẹ.
Và con yêu hạt bụi đau buồn của mẹ.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home