Friday, February 11, 2005

Sonnet tình yêu - Gamzatov

I
Trên trái đất đường đi không kể xiết
Ðường dài lâu, gian khổ cũng rất nhiều.
Nhưng anh hiểu: khó và dài hơn hết
Là con đường ta vẫn gọi tình yêu.

ừ thì biết là đường tình không ngắn,
Nhưng không ai thiếu nó sống yên lành.
ừ thì biết là khó khăn vô tận,
Nhưng lại đầy cám dỗ, cuốn lòng anh.

Anh cứ nghĩ rằng anh, thật lạ,
Chỉ trẻ khi đi trên vĩnh cửu đường này.
Anh từng vấp, đã, đang và sẽ ngã,
Nhưng ngã rồi lại dậy, bước đi ngay.

Và anh chắc không bao giờ lạc lối,
Vì phía trước là em, là tay em vẫy gọi.

II

Có thể nói tình yêu là trường học,
Nơi không phải ai muốn học, cứ vào,
Nơi thầy giáo là nụ cười, tiếng khóc,
Bắt học trò làm việc khắt khe sao !

Tôi đã học nhiều sách hay và hiểm,
Học càng lâu, càng thấy rõ một điều:
Khó có thể thành công nhờ kinh nghiệm.
Của những người thất bại với tình yêu.

Tôi cố học nhưng không vào, trầy trật,
Thường vấp đau, thi trượt, nợ bài,
Thường phạm những sai lầm nghiêm trọng
nhất,
Lý luận, thực hành không sắc sảo, thường
sai...

Thành ra tôi hầu như không tiến bộ
Dù đã học suốt đời trong nhà trường dó.

Thái Bá Tân dịch

0 Comments:

Post a Comment

<< Home