Sunday, February 06, 2005

Thơ Thái Thăng Long

Mùa thu nhớ

Thôi thì về lần nữa
Mùa thu riêng của ai
Nào ai xa có nhớ
Hoa sữa thơm trước nhà.

Chẳng mời mà thu đến
Xanh cốm xanh mơ màng
Em còn nhớ không đấy
Kẻo lỡ mùa thu sang?

Ta yêu những lá bàng
Giấu tình yêu thơ trẻ
Cánh diều giấy ngu ngơ
Chuông chùa trong vắt thế.

Ta yêu con đường vắng
Lá thu bay rơi đầy
Buổi nào em xa ấy
Trời chớm lạnh, heo may.

Ta yêu dòng sông nhỏ
Đôi bờ mướt húng xanh
Vòm cây cơm nguội đó
Lá còn đâu trên cành.

Mùa thu về Hà Nội
Tìm phố cũ, thu xưa...
Ta cứ đi tìm mãi
Dấu chân ta ngày xưa.

9-1993

-------------------------------------------

Chiều Phủ Tây Hồ

Bất giác chiều như muốn chậm đi
Gió trên sóng
Đôi thuyền câu thả lưới
Mênh mông sương khói
Hồ Tây sóng vỗ Phủ Tây Hồ
Huyền thoại và giấc mơ
Chầm chậm lễ chùa cùng em cung kính
Tượng Phật trang nghiêm Bà Chúa Liễu
Em khói hương thanh thản một phần đời
Ta khói hương để khỏi chơi vơi
Chắp tay lạy những Thánh nhân trời đất
Khói hương rủ lòng mình bồng bềnh cõi Phật
Trời xa xanh tiếng hạc trắng kêu hoài
Những giấc mơ tiếc lắm ban mai
Những khát vọng phía chân trời xa thẳm
Những nỗi buồn gieo neo chiều vắng
Thanh thản bên em trước thềm điện đời thường
Một chút nước mắt cay khói đỉnh lư hương
Tĩnh lặng tận cùng
Bao la trên sóng nước
Hồn ta lọc trong vàng nắng
Gió Tây Hồ thổi suốt mái rêu phong
Một chiều Tây Hồ cuối năm
Vũ trụ luân hồi u u sóng nước
Rưng rưng lắm mà em chẳng khóc
Hóa vàng đi em lễ Phật Phủ Tây Hồ

0 Comments:

Post a Comment

<< Home