Sunday, February 13, 2005

Mưa là giọt lệ của trời- Nguyễn Bình Nguyên

Mưa ở nơi đâu, mưa nơi đây
Mưa giăng mắc, rượu vơi đầy
Mưa buông xuống, đèn lai láng
Mưa buồn làm rối lòng tôi
Mưa mênh mang, mênh mang mãi thôi
Mưa nhạt nhoà, nhạt nhoà lòng người
Mưa thổn thức như lòng người thổn thức
Chén rượu vơi đi, buồn sẽ nhẹ hơn ư?
Tí tách lan can hạt mưa sa
Tí tách hồn người buồn nhạt nhoà
Làm sao mưa cứ rơi rơi mãi
Để hồn người nhỏ lệ rơi rơi?

Buồn lắm mưa ơi, chán lắm mưa
Ồn quá xung quanh mệt lắm mưa
Rượu hết, ngưòi lấy gì để uống
Để quên, để nhớ, để bâng khuâng
Trời đang khóc ư? Khóc thật nhiều
Những khi được khóc có bao nhiêu
Khóc đi ngày mai trời xanh lại
Không khóc được ư? Buồn thật nhiều.
Mưa là giọt lệ của trời
Giọt lệ của tôi? Không có đâu
Mưa sẽ rơi hết ngày mai sáng
Nỗi buồn của tôi suốt đêm thâu.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home